Bùi Cốc cười khan hai tiếng nói: “Tiểu nha đầu tay nghề quá tốt, sư huynh ta nhất thời không nhịn được, hì hì! Chân nhân bất lộ tướng a, tiểu nha đầu, ngươi trước đây đã từng lấy chồn trắng làm món ăn? “Chu Chu lắc đầu nói: “Lần đầu tiên, ta trước kia chưa từng thấy chồn trắng. “” Vậy ngươi làm sao đoán định độ lửa, phối liệu nhiều hay ít vân vân? Trên Bách Vị Thiên của ta nửa chữ cũng không có nói tới a? ” Bùi Cốc vô cùng giật mình.Thực đơn hắn viết trên Bách Vị Thiên, chẳng qua là căn cứ từ kinh nghiệm mình tích lũy cộng thêm phán đoán của cá nhân tưởng tượng ra mà thành, bản thân hắn khi thực hành lúc thành lúc bại, hiển nhiên cũng không có khả năng đem chi tiết mấu chốt miêu tả ra ngoài.Thời điểm Chu Chu làm món ăn này như lưu thủy hành vân, lưu loát không có nửa phần chần chờ, lần đầu tiên đã đạt tới trình độ này, nàng làm như thế nào?!“Ta cảm giác được a. ” Chu Chu cảm thấy rất khó biểu đạt, từ lúc nàng có kí ức tới nay có thể dễ dàng phân biệt cảm giác trạng thái rất nhỏ của hoa cỏ cho tới một vài sinh vật, cho nên nàng cùng bà ngoại học nấu cơm, hầu như là một chút đã thông, không tới một tháng đã trò giỏi hơn thầy, bà ngoại dường như cho là việc này rất bình thường, chưa từng phát biểu ý kiến gì.Bùi Cốc vẻ mặt cổ quái gãi gãi đầu, nắm lên một nắm quả ô tô khô thả vào trên thớt gỗ hỏi Chu Chu: “Ngươi cảm thấy chỗ này quả nào tốt nhất?”Chu Chu tiện tay từ trong đó lấy ra một quả không thu hút lắm đưa cho Bùi Cốc, Bùi Cốc vê cho vỏ quả khô bung ra rồi để qua một bên, lại bóp nát tất cả chỗ còn lại, cẩn thận so sánh, quả nhiên cái Chu Chu lựa ra chất thịt đầy đặn tươi mới nhất.Bùi Cốc hai mắt sáng lên nhìn Chu Chu, giơ ngón cái lên nói: “Thiên tài! Thiên tài! Ta nói Trịnh trưởng lão làm sao lại chọn một tiểu nha đầu không có linh căn lại là phế mạch làm đệ tử nhập thất, quả nhiên là con mắt tinh đời a! “Chu Chu trong lòng mơ hồ cảm thấy nguyên nhân đằng sau việc Trịnh Quyền muốn mình làm đệ tử của hắn cũng không đơn giản, có điều đối mặt với sự ca ngợi chân thành của Bùi Cốc vẫn rất vui vẻ, cười tủm tỉm nói: “Ta cũng cảm thấy hắn thật tinh mắt! “Mặc dù rất nhiều người thích khinh thường khinh bỉ gây khó dễ thậm chí ánh mắt chán ghét đánh giá nàng, nhưng Chu Chu chưa từng vì thế mà tự ti hối tiếc, trước đây bà ngoại thường xuyên nói với nàng, trời sanh ta tất có chỗ hữu dụng, chỉ có điều sở trường của mỗi người không giống nhau mà thôi, tìm ra sở trường của mình, cố gắng làm tốt sẽ không uổng công một lần xuất hiện trên nhân thế.Những người như Liêu Vịnh Kỳ, Tô Lăng, nếu như tỷ thí pháp lực, nàng phải thua không thể nghi ngờ, nhưng nếu như so việc nấu cơm, các nàng ấy ngay cả một đầu ngón tay cũng chẳng bằng nàng.Bùi Cốc nghe nàng nói khoác mà không biết ngượng, sửng sốt một chút mới khôi phục đồng thời cười lớn lên, xoa xoa tay nói: “Sư muội a, món ăn mới vừa rồi, ngươi làm thêm cho ta một nồi được không? ““Ngươi còn chưa ăn no?! ” Chu Chu kinh hãi, hắn là đói bụng mấy năm mới có thể ăn như vậy a!Bùi Cốc rung đùi đắc ý nói: “Không phải là ta muốn ăn, ta là muốn cầm đến vách đá Nhân Mẫn cho Bảo Pháp Hổ Bảo sư đệ mở mang kiến thức, hừ! Tên đần độn này cười ta mấy thập niên, nói Bách Vị Thiên của ta viển vông nhàm chán cực độ, ta hôm nay sẽ làm cho hắn đem lời này nuốt trở về! “Vách đá Nhân Mẫn? Bảo Pháp Hổ? Đây không phải là người chưởng môn Phù Ngọc từng đề cập tới sao? Hình như là kêu Doãn Tử Chương có nghi vấn thì đi thỉnh giáo hắn. Nàng làm đồ ăn ngon cho Bảo Pháp Hổ, hẳn là hắn sẽ chỉ điểm tận tâm hơn một chút cho Doãn Tử Chương chứ?!Chu Chu nhớ hôm nay Doãn Tử Chương muốn bế quan, đã từng dặn không cần chuẩn bị cơm trưa cho hắn, ở lại chỗ này thêm một lúc cũng không có vấn đề gì. Bùi Cốc thấy nàng gật đầu đáp ứng, vội vàng hoan hoan hỉ hỉ lấy ra một con chồn trắng đi chuẩn bị.Một già một trẻ hợp tác chặt chẽ, chỉ một lúc sau đã làm xong nồi chồn trắng chưng quả ô tô thứ hai.Vách đá Nhân Mẫn ở phía tây Nguyên Thủy cốc, động phủ Bảo Pháp Hổ đang ở nằm dưới vách đá Nhân Mẫn, trước động phủ có một miệng linh tuyền, được xem là nơi linh khí nồng đậm nhất trong sơn cốc này.Bùi Cốc cùng Chu Chu đi tới trước động phủ, bỗng nhiên nghe thấy bên trong chợt quát một tiếng: “Cút! ” Sau đó chỉ thấy hai gã nội môn đệ tử người mặc áo trắng vẻ mặt kinh hoàng từ bên trong chật vật té ra ngoài.Nội môn đệ tử mặc áo trắng đều là Luyện Khí kỳ, mặc áo lam chính là Trúc Cơ kỳ, Chu Chu chỉ là một tay mơ, còn không có khả năng phân biệt hai người kia đến từ Phong nào, bất quá rất nhanh bọn họ đã tự giới thiệu.Hai người nhất thời chưa phát hiện Chu Chu cùng Bùi Cốc, một người trong đó bò dậy lớn tiếng nói vào trong động: “Bảo sư thúc, sư tổ lão nhân gia hắn không so đo hiềm khích trước đây mời ngươi gia nhập Ngẫu Nguyên Phong chính là có ý tốt, ngươi không biết điều như thế, là rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt phải không?”” Mau trở về nói với lão thất phu Tô Kinh kia, Bảo Pháp Hổ ta cho dù cả đời này không cách nào Kết Đan, cũng tuyệt không làm bạn cùng loại tiểu nhân vong ân phụ nghĩa như hắn, kêu hắn sớm chết tâm đi! ” Tiếng quát giống như sấm rền lại mang theo uy áp cường đại, chấn động khiến hoa cỏ cây cối ngoài động phủ xào xạc lay động, hai đệ tử áo lam kia trong lòng sợ hãi, oán hận dậm chân xoay người rời đi.Bọn họ vừa quay đầu thì trông thấy Bùi Cốc cùng Chu Chu đứng ở dưới bóng cây, nét mặt vừa lúng túng vừa xấu hổ, miễn miễn cưỡng cưỡng hành lễ rồi vội vã đi.Bùi Cốc mang theo Chu Chu bước vào động phủ của Bảo Pháp Hổ, vừa lớn tiếng cười nói: “Hỏa khí của Bảo sư đệ thật lớn, tới thử đồ ăn của lão phu, bảo đảm ngươi ăn vào, hỏa khí gì đó cũng tiêu mất. ““Phi! Ăn vào mấy thứ ngươi làm, bảo đảm ta ngay cả ruột cũng phải tháo ra ngoài, lão tử đang phiền, đừng đến chọc cho……Ơ? Cái gì thơm thế? “Thanh âm Bảo Pháp Hổ cực vang, khiến lỗ tai người tê dại, chẳng qua lần này hắn nói chuyện hiển nhiên không có pháp lực uy áp, thanh âm cũng chỉ lớn chút ít mà thôi.Chu Chu cảm giác được, hắn đối với bọn họ cũng không ác ý, thậm chí đối với sự xuất hiện của bọn họ có chút vui mừng.Động phủ của Bảo Pháp Hổ thật là đơn sơ, bốn bề đều lót đá tương đối bằng phẳng, trên nóc khảm mấy viên nguyệt quang thạch nửa sáng nửa tối nhìn qua so với mộ phần cũng không khá hơn chút nào.Chu Chu từ lúc mới đến Thánh Trí phái đến nay, nhìn thấy đều là động lót bạch ngọc, ngói bằng phỉ thúy, chỗ đơn sơ âm u như vậy vẫn là lần đầu tiên thấy.Bảo Pháp Hổ an vị ở bàn đá duy nhất giữa đại sảnh, hắn vóc dáng cao lớn, ngày thường khỏe mạnh như tháp sắt, cho dù ngồi trên ghế cũng cao hơn chu chu một cái đầu, mày rậm mắt to trên khuôn mặt đen sì, giống như giang hồ hào hiệp trong tiểu thuyết thoại bản hơn là người tu tiên.Bùi Cốc đang cầm nồi dương dương đắc ý đi tới trước bàn mở nắp nồi ra nói: “Chồn trắng chưng quả ô tô, thích hợp nhất với loại người có Thủy linh căn như ngươi ăn, ngươi ăn rồi cũng biết sự lợi hại của ta, đến lúc đó đừng quá sùng bái ta là được. Oa ha ha ha ha! ““Chồn trắng chưng quả ô tô? Làm sao làm được ra cái hình dáng này? Ngươi làm?! ” Bảo Pháp Hổ bị mùi thơm kia dẫn đến nước miếng chảy ròng ròng, bất quá bị Bùi Cốc độc hại nhiều năm, thật không dám tin tưởng hắn mang đến lại không phải là “Thức ăn cho heo”, vẻ mặt nghi hoặc liếc nhìn Bùi Cốc.Bùi Cốc bị hắn nhìn đến thẹn quá thành giận, không biết từ đâu lần ra một đôi đũa nhét vào trên tay hắn, nói: “Ăn thì ăn đi! Hỏi nhiều làm gì? “Bảo Pháp Hổ kẹp một khối thịt chồn trắng lên dè dặt để vào dưới mũi hít hà, xác định mùi thơm kia không phải là ảo giác, sau đó từ từ hé miệng dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm xuống, xác định không có mùi vị gì cổ quái, lúc này mới đem thịt bỏ vào trong miệng từ từ nhai kĩ.
Chu Chu dở khóc dở cười, nhìn Bảo Pháp Hổ tư thái kinh hồn táng đảm như lâm đại địch, giống như hắn ăn vào chính là độc dược mà không phải một món ăn bình thường. Hắn bị Bùi Cốc độc hại bao nhiêu năm, mới có thể phòng bị sâu như vậy với Bùi Cốc a?“Ơ? ” Bảo Pháp Hổ càng nhai hai mắt càng sáng, nhai hết một khối thịt chồn trắng, lại kẹp một khối nữa lên bỏ vào trong miệng, tốc độ lần này so với trước nhanh một chút. Một đũa tiếp một đũa như vậy, không tới thời gian một nén hương, cả nồi chồn trắng chưng quả ô tô bị hắn ăn đến sạch sẽ, chỉ kém Bùi cốc khi trước không để ý dáng vẻ liếm sạch nước tương mà thôi.“Sướng khoái! Ha ha! Sướng khoái! Chồn trắng chưng quả ô tô này mùi vị quả thật không tệ! ” Bảo Pháp Hổ liếm liếm mép, hài lòng thở dài một tiếng, đã bao nhiêu năm rồi! Vị giác của hắn cũng sắp bị Bùi cốc phế bỏ, rốt cục cũng được ăn mĩ vĩ nhân gian như này!Bùi Cốc hất hàm, vênh vênh váo váo nói: ” Ta sớm đã nói Bách Vị Thiên của ta chính là tuyệt thế kỳ thư, ngươi lại không tin, hôm nay ngươi phục chưa?”Bảo Pháp Hổ thân mình mệt mỏi, hừ nói: ” Phục một nửa thôi, thằng cha nhà ngươi cho dù lại đầu thai mười lần nữa cũng làm không ra mỹ vị như thế, món ăn này là tiểu nha đầu kia làm chứ gì.” Vừa nói vừa đưa tay vẫy vẫy Chu Chu, nói: “Tiểu nha đầu tới đây. “Bùi Cốc không phục nói: “Đó cũng là do sách của ta viết hay! Như thế nào, ăn chồn trắng chưng quả ô tô, ngươi…..cảm thấy khá hơn nhiều chứ? ““Bệnh cũ rồi, nào có hiệu quả dễ dàng như vậy, chỉ qua mùi vị này cũng làm ta thoải mái hơn nhiều. ” Bảo Pháp Hổ cười cười nói, đưa tay sờ sờ, từ trong lòng ngực lấy ra một khối thuẫn bài màu hoàng kim đưa cho Chu Chu nói: ” Tiểu nha đầu, cái khiên Kim Cang coi như tạ lễ đi. Ngươi ngay cả Luyện Khí kỳ tầng một cũng không đạt tới, pháp khí pháp bảo khác ngươi cũng không dùng được, cái khiên Kim Cang này bên trong phong ấn một chút linh lực, ngươi chỉ cần mang nó ở trên người, gặp công kích pháp thuật hay là pháp lực thì nó sẽ bảo vệ ngươi, địch nhân Luyện Khí kỳ bình thường đều không cần phải lo lắng. Bất quá linh lực có hạn, nhiều nhất chỉ có thể dùng ba lần. “Có thể có ba lần cũng rất không tệ, nàng cũng không phải là Doãn Tử Chương ngày ngày thích tìm người đánh nhau ẩu đả!Chu Chu không nghĩ tới làm một món ăn có thể đổi lại đồ tốt như vậy, vội vàng lớn tiếng nói tạ ơn.Bảo Pháp Hổ nhìn nàng một lúc, kỳ quái nói: “Ta nhớ bổn môn chưa bao giờ thu đệ tử mười tuổi trở lên không có chút căn cơ nào…… ” Chu Chu mặc dù nhìn qua rất nhỏ, nhưng dù thế nào cũng mười ba mười bốn tuổi rồi, trên người nửa điểm linh lực dao động cũng không có, rõ ràng chưa từng tu luyện qua, người như vậy làm thế nào lẫn vào Thánh Trí phái?Bùi Cốc cười nói: “Nàng gọi Chu Chu, là đệ tử nhập thất của Trịnh Quyền trưởng lão Ứng Bàng Phong, coi như là sư muội của ta và ngươi. Chưởng môn cùng các vị trưởng lão từng khảo nghiệm qua, nàng vừa không có linh căn còn là phế mạch trời sinh, có điều cảm ứng thần thức cường đại dị thường, hôm qua xem Bách Vị Thiên của ta, hôm nay có thể làm ra chồn trắng chưng quả ô tô này, quả thực chính là kỳ tài trời sinh!”Có thể làm thức ăn ngon chính là kỳ tài trời sinh? Bảo Pháp Hổ trong lòng xem thường, bất quá cũng đoán được mục đích Bùi Cốc cố ý mang nàng đến đây, thứ nhất là rửa sạch nỗi nhục trước đây, chứng minh Bách Vị Thiên của mình nói có đạo lý, thứ hai là muốn giúp mình kết giao Trịnh Quyền trưởng lão Ứng Bàng Phong, nói không chừng một ngày kia có thể luyện chế ra đan dược điều trị vết thương cũ của hắn.Thậm chí Bùi Cốc những năm này chỉ nghiên cứu kỹ thuật nấu nướng linh thảo linh thú, còn không phải là có ý thay hắn điều dưỡng thân thể, khôi phục bệnh cũ.Bảo Pháp Hổ đối với tâm ý của Bùi Cốc rất cảm động, nhưng cũng không ôm hy vọng quá lớn. Hắn tính tình cao ngạo, lại càng không nguyện ý cầu trợ những người khác, hơn nữa khinh thường hành động cùng Chu Chu kết giao đi lấy lòng sư phụ Trịnh Quyền của nàng, cho nên nhận thấy được ý đồ của Bùi Cốc, đối với Chu Chu ngược lại lãnh đạm không ít.Bùi Cốc cùng hắn quen biết nhiều năm, thấy như thế, trong lòng thầm than một tiếng, trước mặt Chu Chu không tiện khuyên giải hắn, không khí nhất thời lạnh xuống.Chu Chu hồi tưởng tình cảnh nhìn thấy mới vừa rồi, Bảo Pháp Hổ này tựa hồ rất có thành kiến với Tô Kinh, địch nhân của địch nhân chính là bằng hữu, phải nghĩ biện pháp kéo hắn tới làm núi dựa của mình mới được, trong một tháng này mình coi như là kiếm ăn trên địa bàn của hắn, Nguyên Thủy cốc tổng cộng do sáu tên đệ tử Trúc Cơ kỳ chịu trách nhiệm quản lý, Kim Vạn Lượng là một trong số đó, còn có Bảo Pháp Hổ cùng Bùi Cốc trước mặt, cùng bọn họ đặt quan hệ tốt, ít nhất thì một nửa Đại đầu mục đứng ở cạnh mình, có người muốn đối phó nàng thì sẽ gặp phải khó khăn rất lớn.Đến Ứng Bàng Phong, có sư phụ Doãn Tử Chương tọa trấn, cho dù Trịnh Quyền lại nhìn mình không vừa mắt, cũng không đến mức mặc kệ những người thuộc Phong khác đến ức hiếp nàng, đây là vấn đề mặt mũi, Trịnh Quyền không cần mặt mũi, Vưu Thiên Nhận lại không thể không cần.Chu Chu con ngươi xoay chuyển, rụt rè mở miệng nói: “Bảo sư huynh, ngươi có thể giúp ta một việc hay không? “Đối phó loại người cao ngạo hiếu thắng này, trực tiếp yếu thế van xin che chở là một loại phương pháp không tệ.Bảo Pháp Hổ quả nhiên mắc lừa, hiếu kỳ nói: “Cái gì? ““Hôm qua ta mới vừa đến thánh trí phái, lại không cẩn thận đắc tội cháu cố gái Tô Lăng của Tô Kinh Tô trưởng lão, người nhà nàng rất hung dữ, ta sợ….. ” Chu Chu cố ý ấp a ấp úng nói.Bảo Pháp Hổ thoạt nhìn thô lỗ, nhưng tâm tư rất tinh tế, vừa nghe lời này đã hiểu, hừ một tiếng cười nói: “Ngươi thấy ta cùng Tô trưởng lão không hợp nhau, muốn ta ra mặt thay cho ngươi? ““Không phải, Tô trưởng lão là tiền bối, ta làm sao có năng lực cùng hắn đối nghịch? Bất quá là nghĩ, nếu như hai vị sư huynh nghe được tin tức gì, thông báo trước một tiếng, ta cùng với Doãn sư huynh nghĩ biện pháp tốt ứng phó. ” Chu Chu nói lên yêu cầu vô cùng thấp, nàng như vậy ngược lại khơi dậy hào khí của Bảo Pháp Hổ cùng Bùi Cốc, hai người vỗ ngực biểu thị ở trong Nguyên Thủy cốc, bảo vệ nàng cùng Doãn Tử Chương an toàn vô lo.Chu Chu không dưng nhiều thêm hai tòa núi dựa, tạm thời buông xuống tảng đá lớn trong lòng, ngược lại nhớ tới lúc trước Liêu Vịnh Kỳ nói một ít vấn đề không rõ ràng về Trịnh Quyền…, nhân cơ hội hỏi thăm hai người tính tình cùng thái độ đối nhân xử thế của Trịnh Quyền.Bảo Pháp Hổ cùng Bùi Cốc hai mặt nhìn nhau, vẻ mặt đều có chút cổ quái.“Con người Trịnh trưởng lão cũng không có gì, bất quá có chút ít…… Ừ……Sở thích nhỏ. ” Bộ mặt đen xì của Bảo Pháp Hổ hơi hồng lên, dời tầm mắt đi không nhìn chu chu.“Sở thích gì?” Chu chu truy hỏi kỹ càng sự việc.“Ngươi là một bé gái, vẫn không nên hỏi nhiều mới tốt. Lại nói lão thất phu Tô Kinh kia cũng không biết nghĩ cái gì, nghe nói hắn muốn đưa đi cháu cố gái đi bái Trịnh trưởng lão làm thầy, đứa cháu gái kia lớn lên cũng xinh xắn, hiện tại tuổi còn nhỏ quá, qua mấy năm nữa…… Hắn sẽ không sợ….. ” Bùi Cốc nói chuyện cũng thật là mập mờ.Bảo Pháp Hổ hừ nói: “Nói không chừng người ta chính là đánh cái chủ ý này! Đánh cược một cháu cố gái, giao hảo với đại sư luyện đan như Trịnh trưởng lão, nói như thế nào cũng không lỗ lã, huống chi đứa cháu cố gái kia nghe nói ở phương diện luyện đan cũng rất có thiên phú. Trịnh trưởng lão những năm gần đây cũng thường xuống núi giải quyết, cũng chưa từng nghe nói hắn cùng nữ đệ tử trong phái có cái gì, có lẽ trong lòng hắn tự có chừng mực.Chu Chu buồn bực, các ngươi nói rõ chút không được sao?
Nhưng cho dù nàng có hỏi thế nào đi nữa, hai người kia cũng không chịu nói thêm, càng về sau, Bùi Cốc dứt khoát nói: “Dáng vẻ kia của ngươi rất an toàn, không cần phải lo lắng, Trịnh trưởng lão tuyệt đối sẽ không…… đối với ngươi bất lợi. “Chu Chu đầy bụng nghi vấn, nhưng cũng không có biện pháp.Bùi Cốc mang nàng rời khỏi động phủ của Bảo Pháp Hổ trở lại phòng ăn, thương lượng Chu Chu có thể tùy thời tới dùng phòng bếp nhỏ, Bùi Cốc sẽ cho người săn bắt nhiều hơn một chút linh thú thích hợp tới để nàng thử làm đồ ăn, đổi lại mỗi món ăn Chu Chu phải làm ít nhất hai phần trở lên, bản thân nàng mang một phần trở về, còn dư lại hắn và Bảo Pháp Hổ muốn nếm thử, Chu Chu dĩ nhiên không có ý kiến.Hôm nay ra ngoài một chuyến, thu hoạch lớn ngoài dự tính lớn, chẳng những được một món bảo bối phòng thân, tìm được hai tòa núi dựa mới, ngay cả vấn đề nguyên liệu nấu ăn cũng được giải quyết.Sắc trời đã hơi tối, Chu Chu đem con chồn trắng còn dư lại kia chưng lên, dùng linh thảo trong viện Bùi Cốc xào hai món ăn, nấu xong một nồi cơm, tính toán đưa đến cho Doãn Tử Chương.Bùi Cốc cuối cùng không thể nhúng chàm một con chồn trắng cuối cùng, có phần ghen tị: “Doãn Tử Chương kia cùng ngươi có quan hệ gì, thật là có lộc ăn a! ““Hắn là sư huynh của ta, là dọc đường hắn chiếu cố ta, đem ta dẫn tới nơi này. ” Chu Chu nói.Bùi Cốc còn muốn hỏi nữa, bỗng nhiên vẻ mặt thay đổi, đi ra phía đông phòng bếp nhìn bầu trời, cau mày nói: ” Đã xảy ra chuyện! ” Phía đông cách đó không xa đang bộc phát một luồng linh khí dao động dữ dội, hiển nhiên là có người đang đấu pháp! Nguyên Thủy cốc nghiêm cấm đệ tử tư đấu, người nào to gan lại dám công khai phạm quy như vậy? Hơn nữa nhìn tình hình, không chỉ một người đang thi pháp!Chu Chu đem thức ăn sắp đặt xong bỏ vào hộp đựng ý định cáo từ, Bùi Cốc nghĩ tới nàng dù sao cũng thuận đường, cho nên đưa tay lôi tay nàng, niệm pháp quyết phóng lên cao, đảo mắt rơi vào phụ cận nơi xảy ra chuyện.Chu Chu bỗng nhiên bị xách lên trời, bị làm cho sợ đến mặt mũi trắng bệch, còn may thời gian phi hành không dài, kinh hồn chưa định mở mắt, phát hiện mình đã đến bên ngoài viện nơi Doãn Tử Chương ở.Sân này hiện tại rất náo nhiệt, từng đợt tiếng la mắng hô quát cách tường viện vẫn có thể nghe thấy rõ ràng, Chu Chu sinh lòng cảnh giác, cầm hộp đựng thức ăn thân thể nhoáng cái đã trốn phía sau Bùi Cốc.Bịch! Một người từ trên trời giáng xuống, hết sức chật vật ngã xuống phía trước không xa, sau đó lại là một trận tiếng nổ đoàng đoàng choang choang, một trận lại một trận linh lực cường đại dao động từ trong viện truyền tới, nhiều đệ tử áo xám bị đánh bay ngổn ngang ra ngoài.Động tĩnh khổng lồ bên này đưa tới không ít quần chúng vây xem, rất nhiều người nhận ra mấy đệ tử áo xám bị đánh bay, vậy mà lại là đệ tử Luyện Khí kỳ cao cấp hơi có chút tiếng tăm, vừa có người mới cũng có người lão luyện, tùy tiện một người tu vi cũng là tầng năm trở lên, không khỏi âm thầm chặc lưỡi.Mặc dù rất nhiều người tò mò trong viện đến tột cùng người thắng cuối cùng là người phương nào, bất quá bọn hắn cũng không dám tùy tiện tiến lên, vạn nhất bị coi thành đồng đảng mà đánh, chẳng phải là chết oan?!Bùi Cốc là tu sĩ Trúc Cơ kỳ, đệ tử Luyện Khí kỳ tu vi còn xa mới có thể sánh bằng, sắc mặt hắn giận dữ mang theo Chu Chu bước vào trong viện.Tiểu viện thanh nhã giờ phút này thành một đống hỗn độn, Doãn Tử Chương khóe môi dính máu, ngạo nghễ đứng ở ngay giữa sân, trên mặt đất còn nằm ba đệ tử áo xám, Kinh Cát Nhân cùng ba tên đệ tử ở cùng hắn vẻ mặt khiếp sợ đứng một góc, trừ những người đó ra không còn ai khác nữa, hiển nhiên ẩu đả đã kết thúc, Doãn Tử Chương chính là người duy nhất toàn thắng.Hắn liếc mắt nhìn Chu Chu một cái, ngay sau đó tầm mắt đã bị hộp đựng thức ăn tản mát ra mùi hương mê người trên tay nàng hấp dẫn, bất quá hắn rất nhanh phát hiện đứng bên cạnh Chu Chu chính là lão đầu bí hiểm lôi thôi kia, không khỏi hơi ngẩn ra.Y phục trên người Bùi Cốc sớm bẩn đến không nhìn ra màu sắc rõ ràng, nhưng từ hơi thở hắn phát ra, tuyệt không phải tu sĩ Luyện Khí kỳ bình thường, hơn nữa một bó tuổi này, chắc là tiền bối có thân phận địa vị trong Nguyên Thủy cốc.Một gã đệ tử áo xám ngồi phịch ở trên mặt đất nhận ra Bùi Cốc, vội vàng hét lớn: “Bùi sư thúc, mấy sư huynh đệ chúng ta đến đây tìm Hàn sư đệ nói chuyện, Doãn Tử Chương này kiên quyết nói chúng ta quấy rầy hắn tu luyện, xuất thủ đả thương người, xin sư thúc chủ trì công đạo. “Doãn Tử Chương bĩu môi, còn chưa mở miệng nói gì, Kinh Cát Nhân bên cạnh đã không nhịn được nói: ” Rõ ràng là một nhóm người các ngươi tới cửa bới móc, làm sao lại thành Doãn sư huynh không đúng? Các ngươi còn có mặt mũi không?! “Hắn vừa nói, ba người khác cùng sân trợn mắt nhìn hắn, thiếu niên cao ngạo cầm đầu nghiến răng nghiến lợi nói: “Kinh Cát Nhân, không liên quan đến chuyện của ngươi, ngươi bớt chõ mõm vào!”Thiếu niên cao ngạo này chính là Hàn sư đệ Hàn Hanh mà tên đệ tử áo xám trên mặt đất kia mới vừa nhắc tới.“Người ngẫu Nguyên Phong các ngươi làm việc hèn hạ, đổi trắng thay đen, còn sợ người ta nói?! ” Kinh Cát Nhân trả lời lại một cách mỉa mai.Tộc huynh Hàn Nguyên của Hàn Hanh là nhập thất đệ tử của Tô Kinh thuộc Ngẫu Nguyên Phong, hôm nay những người này tới cửa gây chuyện, cũng cùng Ngẫu Nguyên Phong có quan hệ trực tiếp gián tiếp. Người khác có lẽ sẽ sợ người của Ngẫu Nguyên Phong, nhưng Đại bá phụ của Kinh Cát Nhân là trưởng lão Kinh Lệ của Muội Viễn Phong, hắn tự nhiên không có gì phải sợ.Bùi Cốc đã ngần này tuổi, chỉ nghe mấy câu cũng biết là chuyện gì, nhíu mày đang định nói chuyện, bỗng nhiên cửa viện bị người dùng lực đẩy ra, ba lão giả đồng thời đi tới, trong đó có một người Chu Chu nhận ra, chính là Kim Vạn Lượng khảo nghiệm linh căn cho nàng cùng Doãn Tử Chương.Ba lão giả vừa thấy Bùi Cốc đều cực kỳ ngoài ý muốn, vội vã tiến lên làm lễ ra mắt, miệng nói ” Sư huynh “, trong lòng kỳ quái, Bùi Cốc người này không phải là không thích xử lý công việc nhất đấy sao? Tại sao hôm nay tới nhanh như vậy?Bọn họ đều là đệ tử Trúc Cơ kỳ chịu trách nhiệm quản lý Nguyên Thủy cốc, trừ Kim Vạn Lượng, hai người khác một người tên là Đặng Lộc, một người tên là Hà Kiến Nhân đều được bề trên ủy thác, nhờ giải quyết chuyện hôm nay, nào biết bọn họ tới đây lại phát hiện kết quả cùng dự trù của bọn họ hoàn toàn bất đồng, giữa đường nhảy ra một Trình Giảo Kim, không khỏi có chút thấp thỏm.Kim Vạn Lượng bởi vì Doãn Tử Chương được môn phái khen thưởng không ít, hắn vốn nghĩ thời khắc mấu chốt giúp hắn ta một tiếng, đang cảm giác mình người đơn thế bạc, kết quả lại thấy Bùi Cốc đã ở đây, nhất thời thở phào nhẹ nhõm, ít nhất Bùi Cốc sẽ không nghe một phía.Bùi Cốc giũ giũ bộ quần áo đầy dầu mỡ, lười biếng nói: “Các ngươi đã gọi ta một tiếng sư huynh, hôm nay lại là ta đến sớm nhất, chuyện này sẽ do ta xử trí rồi. “” Này…… ” Đặng Lộc do dự, vốn tưởng rằng nhiều người như vậy cùng dạy dỗ Doãn Tử Chương là thừa thãi, bọn họ sau cùng ra mặt hòa giải, chuyện lớn biến thành chuyện nhỏ, để Doãn Tử Chương ngậm bò hòn làm ngọt là được. Không nghĩ tới bây giờ người của bọn hắn bị thua thiệt, nếu như cứ đơn giản bỏ qua cho Doãn Tử Chương như vậy, trở về bọn họ làm sao giao đãi với Ngẫu Nguyên Phong bên kia?Bùi Cốc không để ý tới hắn, chỉ chỉ mấy người trên mặt đất trực tiếp tuyên bố kết quả: “Mấy người các ngươi ở Thánh Trí phái cũng không phải là người mới, dẫn theo chúng đệ tử mới tụ tập gây hấn tư đấu, y theo môn quy tội thêm một bậc, mỗi người đến Hình Phòng lĩnh mười roi, mỗi người khấu trừ một viên Địch Trần Đan, một lọ Dẫn Linh Dịch! ““A?! ” Mấy người kia rối rít kêu đau kêu oan.Hà Kiến Nhân thấy tình thế không ổn, vội vàng khuyên: “Bùi sư huynh, trừng phạt thế này tựa hồ quá nặng rồi! Có phải trước tiên nên làm rõ ràng ai đúng ai sai hay không, rồi lại quyết định…… ” Vừa nói vừa hung hăng trợn mắt nhìn Doãn Tử Chương một cái.
Roi ở Hình phòng đặc biệt thiết kế dành cho tu sĩ, mười roi đánh xuống đủ khiến tu sĩ Luyện Khí kỳ nằm ở trên giường nửa tháng. Ngoại môn đệ tử ba tháng một lần mới có thể lĩnh một lọ Dẫn Linh Dịch, một viên Địch Trần đan, cái này liên quan đến tiến độ tu luyện của bọn họ, khấu trừ mất cái này còn đau hơn cắt thịt.Nếu như không bảo hộ được mấy đệ tử này, sau này còn ai chịu nghe mệnh lệnh của Ngẫu Nguyên Phong? Đặng Lộc biết rõ thiệt hơn trong đó, phụ hoạ theo đuôi yêu cầu tra rõ chuyện này.Bùi Cốc cười lạnh nói: “Tra? Có cái gì hay mà tra! Nhiều người động thủ vây đánh một người còn bị đánh cho thành như vậy, cũng không ngại mất thể diện. Thua thì tới cầu sư môn chủ trì công đạo, thắng thì như thế nào? Doãn Tử Chương là người mới không hiểu quy củ, bọn họ cũng không hiểu? “Đặng Lộc cùng Hà Kiến Nhân luận tư cách luận thực lực cũng không bằng Bùi Cốc, thấy hắn thái độ cứng rắn, hai người trong lòng bất mãn cũng không dám trở mặt, chỉ đành phải tiếp tục cầu tình.Bùi Cốc cũng không đếm xỉa đến, nói với Doãn Tử Chương: “Ngươi mới vào Thánh Trí phái mấy ngày đã liên tiếp gây chuyện, mặc dù lỗi không phải ngươi, nhưng cũng nên kiềm chế lại tính tình, từ ngày mai bắt đầu đến vách đá Nhân Mẫn tư quá, tròn một tháng mới thôi. “Doãn Tử Chương chần chờ một chút, mặt không chút thay đổi khom mình hành lễ nhận phạt.Người sáng suốt đều biết, cái này cũng coi là phạt sao? Rõ ràng là bảo vệ trá hình, người ở dưới con mắt của cao thủ Trúc Cơ hậu kỳ Bảo Pháp Hổ, ai muốn hạ thủ với hắn sẽ không hay ho!Thật ra thì dựa theo ý nghĩ của Doãn Tử Chương, những người này ngày ngày tìm đến bới móc, vừa lúc để hắn luyện tay, chẳng qua nghĩ đến ngọc giản sư phụ giao cho hắn, vốn là muốn đến vách đá Nhân Mẫn thỉnh giáo, hiện tại càng thuận tiện rồi.Đặng Lộc cùng Hà Kiến Nhân thuyết phục không có hiệu quả, tức giận xoay người rời đi, vừa phái người báo tin cho bên Ngẫu Nguyên Phong. Kim Vạn Lượng cùng Bùi Cốc cũng tự rời đi.Doãn Tử Chương tiện tay lau đi máu đen trên mép, lôi kéo Chu Chu đi đến gian phòng của mình, Kinh Cát Nhân hít hít mũi, cũng mặt dày theo tới đây.Doãn Tử Chương mặc dù tính tình rất lạnh lùng, thật ra cũng không phải là người không phân thiện ác, Kinh Cát Nhân mới vừa rồi lên tiếng giúp đỡ, hắn vẫn ghi ở trong lòng, cho nên thấy hắn ta tự động tự phát ngồi vào bên cạnh bàn cơm ý đồ hết ăn lại uống, nhíu mày cũng không nói gì.Chu Chu dương dương đắc ý khoe khoang món ăn mới, Doãn Tử Chương cũng có chút hối hận, thức ăn trên bàn vốn là của hắn, hiện tại phải chia sẻ cùng Kinh Cát Nhân, nhưng nghĩ đến Chu Chu luôn bên cạnh hắn, một bữa này tạm thời không so đo.Hai nam nhân lúc đầu còn có thể duy trì chút lễ nghi căn bản, càng về sau trên căn bản gần giống như cướp đoạt, Chu Chu mới ăn ba miếng cơm, trên bàn đã chỉ còn lại có đĩa không, nàng âm thầm may mắn trước khi mình đến chỗ Bùi Cốc đã ăn đủ no.Doãn Tử Chương liếc Kinh Cát Nhân một cái, hừ một tiếng ném đũa xuống.Kinh Cát Nhân sờ sờ cái bụng tròn vo, rất thức thời chủ động cáo từ, được chứng kiến dáng vẻ hung hãn khi đánh người hôm nay của Doãn Tử Chương, hắn tuyệt đối sẽ không lấy mạng nhỏ của mình ra mạo hiểm.Chu Chu rốt cuộc tìm được cơ hội cùng Doãn Tử Chương nói những việc hôm nay mình đã trải qua, Doãn Tử Chương nghe xong không nói gì, chỉ vuốt vuốt đầu của nàng nói: “Sau khi ta đến vách đá Nhân Mẫn, ngươi không có chuyện gì đừng chạy loạn khắp nơi, cứ đến chỗ Bùi sư huynh, tránh cho bọn họ hạ thủ với ngươi. “Thực lực của hắn vẫn không đủ, nếu tu vi của hắn có thể giống như sư phụ Vưu Thiên Nhận, làm sao còn cần lo lắng những kẻ xấu này? Bất kể chuyện hôm nay có do Tô Kinh bày mưu đặt kế hay không, một tháng sau bọn họ rời khỏi Nguyên Thủy cốc, sẽ phải đối mặt với khiêu chiến của tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng chín bên Ngẫu Nguyên Phong, hắn phải thắng, nếu không hắn cùng với Chu Chu muốn đặt chân ở Thánh Trí phái sợ rằng rất khó khăn, thậm chí sẽ phải lo lắng vấn đề tính mạng.Hôm nay người đến đây gây hấn xuất thủ tàn nhẫn, cũng không phải đơn giản muốn dạy dỗ hắn, rõ ràng là muốn phế hắn. Ý nghĩ của Tô Kinh không khó hiểu, tư chất của hắn quá tốt thiên phú quá cao, ngày sau nếu như trưởng thành, đối với Tô Kinh đúng là một uy hiếp lớn, nếu không cách nào thu về mâu thuẫn bản thân gây ra, Tô Kinh kia tất nhiên sẽ nghĩ hết biện pháp thừa dịp hắn còn chưa đạt tới thành tựu lớn trước một bước nhổ cỏ tận gốc.Sáng sớm ngày kế, Doãn Tử Chương thu thập đồ đạc liền đi tới vách đá Nhân Mẫn. Lúc đầu thái độ của Bảo Pháp Hổ rất bình thản, ở trong động phủ của mình tìm ra một vùng để cho hắn tu luyện, bất quá vài ngày sau, hắn lại không bình tĩnh được nữa, Doãn Tử Chương gần như không ngủ không nghỉ điên cuồng tu luyện, khiến hắn hoàn toàn chịu phục.Bảo Pháp Hổ năm đó cũng là kỳ tài Thủy Hệ đơn linh căn, nhưng hồi tưởng những năm mình tu luyện, thật đúng là cũng chưa từng khắc khổ dụng công như Doãn Tử Chương, khó trách tiểu tử này ở dưới tình huống không có sư phụ chỉ điểm, cũng có thể ở tuổi mười chín tiến vào cảnh giới Luyện Khí kỳ tầng bảy.Bảo Pháp Hổ nổi lên lòng ái mộ người tài, chỉ điểm cho Doãn Tử Chương cũng càng thêm hết sức để tâm, hơn nữa ngày ngày ăn thức ăn ngon Chu Chu tỉ mỉ nấu nướng, không tận tâm thì hắn cũng ngượng ngùng.Một vài lý luận nấu linh thảo linh thú tẩm bổ thân thể của Bùi Cốc quả thật hữu hiệu, Doãn Tử Chương, Bảo Pháp Hổ đều rõ ràng cảm thấy linh khí trong cơ thể trong lúc vô tình càng ngưng tụ lại mà mức độ mạnh mẽ của kinh mạch càng hơn hẳn trước kia.Chỉ có Chu Chu cũng ăn những thứ giống bọn họ, nhưng trước sau không có chút tác dụng nào.Thời gian một tháng qua trong chớp mắt, ba ngày nữa, chính là ngày các Phong đến Nguyên Thủy cốc đón người.Nỗ lực của Doãn Tử Chương rõ như ban ngày, có Bảo Pháp Hổ chỉ điểm làm hắn không cần đi đường vòng, nghi vấn trước kia không quá hiểu cũng được giải đáp, thời gian chỉ có một tháng, tu vi vậy mà đã đến gần Luyện Khí kỳ tầng tám.Mỗi một giai đoạn tu luyện càng về sau muốn nâng cao lên lại càng khó, Luyện Khí kỳ tầng bảy đến tầng tám, tu sĩ bình thường ít nhất phải luyện trên một hai năm mới có thể đột phá, mà Doãn Tử Chương chỉ dùng thời gian ngắn như vậy đã có dấu hiệu đột phá, tốc độ thật sự là nhanh kinh người.Nhưng như vậy cũng không thể khiến hắn thỏa mãn, nên biết rằng ba ngày sau, hắn phải đối mặt với địch nhân, đúng là cao thủ Luyện Khí kỳ tầng chín, nếu như hắn không thể đột phá tầng thứ tám, tỷ lệ thắng lợi gần như bằng không.Doãn Tử Chương không ngừng suy nghĩ, quyết định mạo hiểm dùng một viên Trúc Cơ Đan, chuyện hắn mang Trúc Cơ Đan trên người không tiết lộ ra bên ngoài, dù là hai người Bảo Pháp Hổ, Bùi Cốc, hắn cũng không muốn tiết lộ.Trúc Cơ Đan là một loại đan dược Luyện Khí kỳ chuyên dùng để tiến vào Trúc Cơ kỳ, có thể cung cấp linh khí khổng lồ, trợ giúp tu sĩ đem linh khí chứa đựng trong đan điền ngưng kết thành dịch thể, phát triển kinh mạch hoàn thành Trúc Cơ, Doãn Tử Chương chỉ mới ở đỉnh điểm của Luyện Khí kỳ tầng bảy, tùy tiện dùng loại thuốc này tăng công lực lên, chẳng những dùng dao mổ trâu giết gà, hơn nữa rất có thể khéo quá hóa vụng tổn thương thân thể, bất quá nguy cơ đang ở trước mắt, cũng không quản được nhiều như vậy.“Ta muốn bế quan tiến vào Luyện Khí kỳ tầng tám, ba ngày sau nếu như ngươi không thấy ta đi ra ngoài, phải đi tìm Bảo sư huynh cùng Bùi sư huynh mở đại môn mật thất ra. “Doãn Tử Chương không phải đang dọa Chu Chu, nếu như ba ngày sau hắn không ra, khả năng lớn nhất là vượt ải thất bại mà người bị thương nặng, gọi Bảo Pháp Hổ cùng Bùi Cốc tới chính là muốn cầu bọn họ thi pháp cứu người.Chu Chu không biết tu luyện hung hiểm, nhưng nhạy cảm nhận thấy được lần này Doãn Tử Chương bế quan cũng không đơn giản.Tính tình hắn vừa kiêu ngạo vừa bướng bỉnh, chưa bao giờ từng mở miệng muốn nàng tìm ai tới hỗ trợ, hơn nữa mở cửa cũng phải do người khác ra tay, đó chính là nói Doãn Tử Chương ở trong thạch thất khẳng định xảy ra chuyện ngay cả năng lực mở cửa cũng mất đi!Nàng chẳng qua nhìn qua ngốc một chút, có khi có vài ý nghĩ kỳ quái, nhưng rất nhiều chuyện trong lòng rất rõ.
Bà ngoại đã từng nói, gặp việc khó thay vì gió thảm mưa sầu làm người phiền lòng cùng gia tăng gánh nặng áp lực cho người khác, không bằng cố gắng thử nghĩ xem làm thế nào có thể giúp hết lòng, ít nhất cũng không cần phiền toái người ta phân tâm nghĩ đến mình.Chu Chu cắn cắn môi, giả vờ không có việc gì từ trong ngực lấy ra một bình ngọc nhỏ đưa cho Doãn Tử Chương, nói: “Đây là ba viên Bồi Nguyên Đan, Bùi sư huynh nói đây là thuốc trị thương tốt nhất giai đoạn Luyện Khí kỳ đến Trúc Cơ kỳ, nội thương ngoại thương đều có thể trị, mặc dù không có hoa văn nhưng dường như không tệ, cho ngươi. “Doãn Tử Chương nhận lấy bình ngọc, kỳ quái nói: “Làm sao ngươi lại có vật này? “Chu Chu cúi đầu nói: “Bùi sư huynh tặng cho ta. ” Thật ra thì đó là thù lao nàng nấu cơm cho Kinh Cát Nhân đổi lấy, nhưng nàng không dám nói với Doãn Tử Chương.Doãn Tử Chương người này cá tính kỳ quặc lại ác bá, không thích nàng nấu cơm làm việc cho người khác, mấy ngày này bởi vì hắn ở vách đá Nhân Mẫn tu luyện, mỗi ngày Chu Chu đều ở chỗ Bùi Cốc làm đồ ăn đưa đến đó, bản thân Doãn Tử Chương ăn đến cao hứng, nhưng nhìn thấy bọn Bảo Pháp Hổ cũng ăn rất sảng khoái, mặt thường xuyên dài ra, mặc dù không nói gì, nhưng Chu Chu cảm thấy hắn hình như hơi khó chịu.Nếu như hắn biết nàng còn len lén nấu cơm cho Kinh Cát Nhân, hắn có nổi giận không? Chu Chu quyết định không nên mạo hiểm.Doãn Tử Chương mặc dù không quá tin tưởng, nhưng hắn chưa bao giờ là người vì loại chuyện nhỏ nhặt này dây dưa không rõ, nhận lấy tâm ý của Chu Chu, mang theo các loại lương khô cùng thịt khô chế từ linh thảo linh thú đi bế quan.Chu Chu tiếp tục mỗi ngày ở chỗ Bùi Cốc làm các loại món ăn ngon, món ăn trong cuốn 《 Linh thảo linh thú bách vị thiên 》 mặc dù giới hạn về vật liệu, rất nhiều món còn chưa làm qua, nhưng tất cả nội dung nàng đều đã thuộc lòng, khiến Bùi Cốc cùng Bảo Pháp Hổ lấy làm kinh hãi.Trên Bách Vị Thiên chỉ thuật lại một phần nhỏ của việc nấu nướng, nhưng trong đó ẩn chứa rất nhiều đạo lý Âm Dương Ngũ Hành cân bằng, Chu Chu nghe đâu lúc trước cũng không từng tiếp xúc qua những thứ này, nhưng chỉ mấy ngày đã nắm giữ toàn bộ phần tinh túy, thậm chí suy một ra ba, hơn nữa về phần linh thảo, thậm chí nàng có thể đọc làu làu từng chi tiết đặc tính của linh thảo ăn được, trí nhớ như vậy tu sĩ cấp thấp bình thường không có, chớ đừng nói chi là ngộ tính đáng sợ, thậm chí còn vượt qua thiên tài như Doãn Tử Chương.Bùi, Bảo hai người thực đáng tiếc vì Chu Chu thể chất trời sinh không thể tu luyện, tiểu cô nương thông minh như vậy, cho dù chỉ là tam linh căn, thậm chí tứ linh căn, thành tựu tương lai cũng không phải chuyện đùa, đáng tiếc hết lần này tới lần khác nàng chẳng những không có linh căn, còn là phế mạch không thể tu luyện.Bùi Cốc thấy Chu Chu giống như không có việc gì ở phòng bếp nhỏ làm canh ngân diệp tử thảo, rốt cục không nhịn được hỏi: “Ngươi không lo lắng sao? “Doãn Tử Chương đã bế quan hai ngày, rõ ràng hắn muốn tiến vào Luyện Khí kỳ tầng tám, bọn họ cùng chỗ Tô Kinh lục đục hắn* cũng biết, nếu như Doãn Tử Chương vượt ải thất bại, Tô Kinh tuyệt đối sẽ nhân cơ hội đưa hắn vào chỗ vạn kiếp bất phục. Lần bế quan này đối với hai người Doãn Chu cho dù không liên quan đến sống chết, cũng chênh lệch không xa.Từ cách làm của Vưu Thiên Nhận, bọn họ cũng nhìn ra được, vị Nguyên Anh tổ sư này mặc dù ái tài, nhưng cũng không tính nhúng tay quá nhiều, đối với đệ tử đây cũng là một loại thí luyện, nếu như ngay cả chút phiền toái này cũng không giải quyết được, ngày sau làm thế nào đối mặt với địch nhân mạnh hơn?“Ta lo lắng chứ. “Chu Chu kỳ quái nhìn hắn một cái, tiếp tục làm chuyện của mình.“Không nhìn ra….. “Bùi Cốc nhức đầu.“Chẳng lẽ ta phải cả ngày khóc sướt mướt mặt ủ mày chau? “Chu Chu dùng cái muỗng quấy linh thảo trong nồi mấy cái, điều chỉnh độ lửa nhỏ một chút, cái bếp lò này của Bùi Cốc dùng thật tốt nha!“Cũng không phải vậy, nhưng ta thấy ngươi mỗi ngày còn có tâm tình hành hạ mấy món ăn này…… “Bùi Cốc bĩu môi không biết mình nên nói gì nữa, dĩ nhiên hắn không hy vọng Chu Chu bày ra bộ mặt như trái mướp đắng, nhưng nàng giống như người không có chuyện gì, hắn lại cảm thấy rất quái lạ.“Ta lo lắng nữa cũng không giúp được gì, bà ngoại nói người tu tiên hiểm trở trùng trùng, nếu như lo lắng quá nhiều rất dễ dàng xảy ra vấn đề. Những chuyện như vậy ngày sau còn gặp phải, ta không muốn mỗi lần hắn bế quan còn phải lo lắng cho ta. “Chu Chu nói.Bùi Cốc trầm mặc một lát, than thở: “… Tiểu tử này vận khí thật tốt! Lão tử lúc đó tại sao lại không có vận khí này chứ?”” Ngươi hiện tại có rồi, canh nấu xong rồi! “Chu Chu hài lòng tuyên bố.Bùi Cốc nhất thời đem tâm tình thương xuân buồn thu gì đó đều ném lên chín tầng mây, cầm lấy muôi bát nhào tới.Một nồi canh ngân diệp tử thảo chia làm ba phần, hai phần lớn chia ra rơi vào trong miệng Bùi Cốc cùng Bảo Pháp Hổ, một phần nhỏ Chu Chu ăn, thừa dịp Chu Chu đi thu thập bát đũa, Bùi Cốc lôi kéo Bảo Pháp Hổ thở ngắn than dài.“Tiểu cô nương tuy rằng lớn lên không đẹp, nhưng rất dễ thương, nếu lão tử sinh muộn vài chục năm, nhất định phải tranh với Doãn sư đệ.”“Ngươi cho rằng bọn họ là loại quan hệ đó?” Bảo Pháp Hổ không cho là đúng.“Nếu như không phải, nhất định là Doãn sư đệ có mắt không tròng không phân biệt được tốt xấu thôi.” Bùi Cốc ăn thịt người nhu nhược, đã triệt để nghiêng về phía Chu Chu.“Ngươi đừng quên Chu Chu là người không thể tu luyện, trên dưới trăm năm đối với tu sĩ chúng ta mà nói chỉ là một đoạn ngắn trên con đường trường sinh, đối với người phàm, lại là một kiếp sinh lão bệnh tử, ngươi nghĩ bọn họ thích hợp?” Bảo Pháp Hổ rất thực tế, hắn cũng biết Chu Chu không tệ, đáng tiếc trước sau vẫn là người phàm, năm mươi năm sau Doãn Tử Chương phong nhã hào hoa, nàng đã tóc bạc da mồi gần đất xa trời.“Trịnh trưởng lão không phải nói hắn có thể dạy được Chu Chu sao?” Bùi Cốc không dám khẳng định.“Chỉ sợ Trịnh trưởng lão đang đấu trí với Vưu tổ sư, hơn nữa hắn tính tình cổ quái, ai biết hắn đang có chủ ý gì? Nếu hắn thực sự có thể khiến Chu Chu bước trên tiên đồ, vậy thật sự chính là một nhân vật khó lường! “Bảo Pháp Hổ vẫn cảm thấy rất khó có thể tưởng tượng ra.” Tính tình cổ quái còn có thể quái hơn ngươi sao? Ngươi ăn linh thảo linh thú Chu Chu làm đã gần một tháng, cảm thấy thế nào? Nội thương có khởi sắc chứ? “Bùi Cốc cười đến thật đắc ý.“Được rồi! Ngươi lợi hại! “Bảo Pháp Hổ tỏ vẻ xem thường, nhưng trong mắt biểu lộ cảm kích cùng vui mừng, nếu như hắn dự tính không sai, tối đa ăn linh thảo linh thú bồi bổ trong hai ba tháng nữa, bệnh cũ lưu lại trong cơ thể hắn có thể khỏi hẳn, đến lúc đó một lần nữa tiến vào cảnh giới trúc cơ đại viên mãn thậm chí kết đan đều không thành vấn đề.“Đáng tiếc ngày mai Chu Chu phải đi rồi… “Bùi Cốc nhịn không được thở dài, hắn cũng có thể dùng linh thảo linh thú làm món ăn, mùi vị kém như đồ ăn cho lợn, Bảo Pháp Hổ coi như ăn dược nên phỏng chừng có thể tiếp tục nhịn, thế nhưng bất kể hắn làm thế nào cũng không học theo Chu Chu khống chế tỉ lệ các loại linh thảo linh thú đúng mức, độ lửa vừa phải, làm ra đồ ăn công hiệu luôn luôn kém rất nhiều.Bảo Pháp Hổ ăn mấy món hắn làm, phỏng chừng công hiệu không bằng Chu Chu làm, điều này làm cho hắn vô cùng bất đắc dĩ. Đây cũng là nguyên nhân quan trọng khiến trước đó Bảo Pháp Hổ đối với lý luận của hắn chẳng thèm ngó ngàng.“Ta có thể ngày nào cũng làm cơm cho các ngươi, nhưng các ngươi phải tìm người tới Ứng Bàng Phong lấy…Hoặc các ngươi gia nhập vào Ứng Bàng Phong, vậy càng thuận tiện rồi. “Chu Chu trở vào nói.Bùi Cốc vốn đã nghe thấy tiếng bước chân của nàng, cố ý oán giận để nàng nghe, nàng nói thế, nhất thời cười tít mắt giả mù sa mưa nói: “Phiền toái sư muội như vậy, có thể nào không biết xấu hổ nha. ““Không phiền phức, ta cũng có việc muốn mời sư huynh hỗ trợ. “Chu Chu cười đến có chút giảo hoạt.